1. (Hán trung cổ) (chinh) /t͡ɕiᴇŋ/ nhạc cụ bằng đồng, hình tròn và dẹp, ở giữa có núm nổi lên để đánh bằng dùi
    cồng chiêng
    chiêng đồng
    đánh chiêng
    mang chiêng đi đánh xứ người
Chiêng đồng trên giá gỗ